/Well, it’s me, again with my fav poet. / Và cái chết không thể nào thống trị. Muôn người nằm xuống, loã thể, hoà một thân Nơi đấng trong gió, nơi vầng nguyệt Tây phương Khi xương tàn đã sạch và xương không còn vương, Nơi khuỷu tay và bàn chân có ngàn tinh tú Dẫu điên cuồng, minh triết chẳng hề xa Chìm sâu đáy biển, một mai họ vươn lên Tình nhân không còn nhưng tình yêu vẫn không mòn; Và cái chết không thể nào thống trị. . Và cái chết không thể nào thống trị. Dưới…
Leave a CommentCategory: Thơ
(Photo: Zi Nguyen)
Misao Fujimura là một cậu học sinh Nhật chưa đến 17 tuổi, cháu của một võ sĩ samurai. Khi bị người thương từ chối tình cảm, cậu đau buồn và đi đến quyết định tự tử. Đây là bài thơ cậu khắc lên gốc cây trước giờ phút cuối của một cuộc đời còn rất trẻ.
2 Comments
Vậy nhưng lần nào dịch cũng bỏ cuộc nửa chừng, tựa như lúc đọc thì hồn bài thơ nằm ngay trên lòng bàn tay đang xòe mở, mà khi dịch liền biến thành cánh bướm vờn quanh tâm trí nhưng không bao giờ chịu đậu xuống cho mình bắt lấy.
5 CommentsTôi bắn mũi tên vào không trung Vun vút lao, tôi không nhìn rõ Nơi nào đó ở trên mặt đất Tên đã rơi không tiếng gọi mời Δ Tôi thở khúc hát vào không trung Thoang thoảng tan, tôi không thấu rõ Mắt ai tỏ, tầm nhìn vời vợi Lần theo lời của một khúc ca? Δ Mãi về sau, dưới gốc sồi già Tôi tìm thấy mũi tên không gãy Và khúc hát trọn vẹn trôi chảy Tôi tìm thấy trong tim bạn mình ΔΔΔ I shot an arrow into the air, It fell to earth, I knew…
Leave a CommentTa hôn nhánh chân mày người nhé Rồi nói lời tạ từngười đây Giờ phút này ta thú nhận người hay Có gì sai đâu khi người nghĩ Ngày ta sống là ngày mộng thôi nhỉ Nhưng nếu hy vọng đã vụt bay Giữa đêm đen hay giữa ban ngày Trong tầm mắt hay khuất mày khuất mặt Khác gì đâu, có khác gì đâu nhỉ? Tất cả những gì ta ngỡ hoặc thấy Chỉ vậy thôi, là mộng trong mơ Ta đứng giữa tiếng sóng gầm bờ Nơi bảy nổi ba chìm vỗ đập Và ta giữ trong bàn…
Leave a CommentTrái tim nào sợ tan vỡ Sao nhảy được điệu hoan ca Giấc mơ nào không thức dậy Cơ hội biết nơi đâu là Người kia không trao thân ấy Có lẽ cũng không cho đi Và linh hồn không dám chết Nào đâu biết sống là gì ΔΔΔ It’s the heart afraid of breaking That never learns to dance. It’s the dream afraid of waking That never takes the chance. It’s the one who won’t be taken Who cannot seem to give, And the soul afraid of dyin’ That never learns to live
Leave a CommentCó một bầu trời khác Mãi bình yên sắc xanh Nơi đó ánh nắng khác Dù bóng tối còn quanh Δ Austin hỡi, đừng sợ cánh rừng tàn, Đừng màng chi đồng không tiếng vang Δ Nơi đây cánh rừng nhỏ Lá mãi mãi xanh tươi Nơi đây vườn sáng rõ Sương giá chưa gọi vời Δ Trên hoa thắm không tàn Tôi nghe chú ong hát Xin rước người em tôi Vườn đây, em về rồi. ΔΔΔ There is another sky, Ever serene and fair, And there is another sunshine, Though it be darkness there; Δ Never mind faded…
Leave a CommentTặng trường THPT Chuyên Lê Quý Đôn – Đà Nẵng Bao giờ trở lại những ngày xanh Đôi mắt trong veo cười hiền lành Bạn bè nhìn quanh chưa ai lớn Nỗi buồn chỉ là giọt nắng hanh Δ Ta lạc giữa đời tìm an nhiên Tìm hết niềm vui lẫn muộn phiền Một hôm lòng chợt ngân khúc nhạc Có một ngày xưa, đời rất hiền Δ Hai ba bốn năm sao chóng nhanh Phượng đã thôi đỏ trong tim hồng Người đi để lại sân trường cũ Một nếp thiên thanh, một cầu vồng 12 C1 2006-2009
Leave a CommentNằm đây em trải chiếu hoa Em ngả nhánh cỏ đi qua cõi lòng Sợi dọc là sợi em mong Sợi ngang là sợi em hong tơ hồng Biết có duyên nợ gì không Đắn đo chi mãi mà hồng đào phai Tựa trông phong nguyệt hôm mai Em ru cho nốt một vài buông lơi “Gió đưa cây cải về trời Rau răm ở lại chịu đời đắng cay” Δ Này nhân duyên rày đây mai đó Người theo cơn gió Có hay đường về? Khi nào mỏi mệt cơn mê Về đây em trải chiếu hoa cho nằm.
Leave a CommentÀ ơi Đông chở gió về Cho em yên giấc cơn mê đi rồi Em ngủ ngoan nhé còn tôi Nằm trong giấc mộng bồi hồi của em À ơi em ngủ tôi xem Một em công chúa lem nhem mắt buồn Mặc kệ cái con chuồn chuồn Mặc kệ nắng tắt mưa tuôn mây mù Em ngủ ngoan nhé, tôi ru… Em ngủ ngoan nhé cho dù tôi đi… Tác giả: Trong Veo
Leave a Comment