Skip to content →

Category: Poem

Mũi tên và Khúc ca | The Arrow And The Song – Henry Longfellow

Tôi bắn mũi tên vào không trung Vun vút lao, tôi không nhìn rõ Nơi nào đó ở trên mặt đất Tên đã rơi không tiếng gọi mời Δ Tôi thở khúc hát vào không trung Thoang thoảng tan, tôi không thấu rõ Mắt ai tỏ, tầm nhìn vời vợi Lần theo lời của một khúc ca? Δ Mãi về sau, dưới gốc sồi già Tôi tìm thấy mũi tên không gãy Và khúc hát trọn vẹn trôi chảy Tôi tìm thấy trong tim bạn mình ΔΔΔ I shot an arrow into the air, It fell to earth, I knew…

Leave a Comment

Là Mộng Trong Mơ | A Dream Within A Dream – Edgar Allan Poe

Ta hôn nhánh chân mày người nhé Rồi nói lời tạ từngười đây Giờ phút này ta thú nhận người hay Có gì sai đâu khi người nghĩ Ngày ta sống là ngày mộng thôi nhỉ Nhưng nếu hy vọng đã vụt bay Giữa đêm đen hay giữa ban ngày Trong tầm mắt hay khuất mày khuất mặt Khác gì đâu, có khác gì đâu nhỉ? Tất cả những gì ta ngỡ hoặc thấy Chỉ vậy thôi, là mộng trong mơ Ta đứng giữa tiếng sóng gầm bờ Nơi bảy nổi ba chìm vỗ đập Và ta giữ trong bàn…

Leave a Comment

Đóa Hồng | The Rose – Amanda McBroom

Trái tim nào sợ tan vỡ Sao nhảy được điệu hoan ca Giấc mơ nào không thức dậy Cơ hội biết nơi đâu là Người kia không trao thân ấy Có lẽ cũng không cho đi Và linh hồn không dám chết Nào đâu biết sống là gì ΔΔΔ It’s the heart afraid of breaking That never learns to dance. It’s the dream afraid of waking That never takes the chance. It’s the one who won’t be taken Who cannot seem to give, And the soul afraid of dyin’ That never learns to live

Leave a Comment

Có Một Bầu Trời Khác | There Is Another Sky – Emily Dickinson

Có một bầu trời khác Mãi bình yên sắc xanh Nơi đó ánh nắng khác Dù bóng tối còn quanh Δ Austin hỡi, đừng sợ cánh rừng tàn, Đừng màng chi đồng không tiếng vang Δ Nơi đây cánh rừng nhỏ Lá mãi mãi xanh tươi Nơi đây vườn sáng rõ Sương giá chưa gọi vời Δ Trên hoa thắm không tàn Tôi nghe chú ong hát Xin rước người em tôi Vườn đây, em về rồi. ΔΔΔ There is another sky, Ever serene and fair, And there is another sunshine, Though it be darkness there; Δ Never mind faded…

Leave a Comment

Take Your Scent to the Rainbow

  Dear the dewdrop last night Thank you for giving a kiss So fresh and pure on the roses’ cheeks That I woke up to a velvet yard The dewdrop told me a tale Last night a rose felt back to ground The last thing she said was this: “Where my scent goes when I’m not around?” The dewdrop, oh dear, made a promise “I’ll take your scent to the rainbow Under the sun, hidden in mist Amongst the clouds, above all the winds.” Time goes by The dewdrop has faded away Time goes by I never know if he…

Leave a Comment

Thunderstorm

The sound of the heavy rain Is the spell to summon the nostalgia When the first sound rises and home is far  The young soul feels a century old Falls upon her shoulders The unweighted burden The invisible net She feels stuck Her childhood is a universe away She cries and cries But no tears on her face. (04/24/2015)

Leave a Comment

My Sky Lady

I want to conquer the sky And if she doesn’t fall upon her knees I will kiss her gently She is bluer than the bluest Larger than the nothingness’ space And when I kiss her on the cloud lips I see my fate. (PR Case class, 04.23.2015)

Leave a Comment

Ode to Age _ Pablo Neruda

(Athenbird) I don’t believe in age. All old people carry in their eyes, a child, and children, at times observe us with the eyes of wise ancients. Shall we measure life in meters or kilometers or months? How far since you were born? How long must you wander until like all men instead of walking on its surface we rest below the earth? To the man, to the woman who utilized their energies, goodness, strength, anger, love, tenderness, to those who truly alive flowered, and in their sensuality matured, let us not apply the measure of a time that may…

Leave a Comment

“Around the Corner a Vanished Friend”

Around the Corner được viết bởi Charles Hanson Towne, một nhà thơ người Mỹ thể kỷ 20. Bài thơ viết về tình bạn và thời gian, đã được Zen Pencils chuyển thể thành truyện tranh. Nguồn: Zen Pencils

Leave a Comment

Haiku of a duck

Yes, the thing you see below is a haiku, written by a duck. I’m kidding. I wrote it. But, can you just simply believe at least once it was composed by a duck? That would honor Mr. Von de Duck – the real author of this piece. Oops, I mistook. It was me, not him, writing the poem. Don’t get confused! You must know what is real and what is not; then, for the further step, you must learn to distinguish between unreal thingies and surreal thingies. And for a hint, they all should be real. Got crazy yet? Bahahaha!…

Leave a Comment
Back To Top