Ta hôn nhánh chân mày người nhé
Rồi nói lời tạ từngười đây
Giờ phút này ta thú nhận người hay
Có gì sai đâu khi người nghĩ
Ngày ta sống là ngày mộng thôi nhỉ
Nhưng nếu hy vọng đã vụt bay
Giữa đêm đen hay giữa ban ngày
Trong tầm mắt hay khuất mày khuất mặt
Khác gì đâu, có khác gì đâu nhỉ?
Tất cả những gì ta ngỡ hoặc thấy
Chỉ vậy thôi, là mộng trong mơ
Ta đứng giữa tiếng sóng gầm bờ
Nơi bảy nổi ba chìm vỗ đập
Và ta giữ trong bàn tay ấy
Chỉ một nắm cát ánh vàng phai
Vậy mà cát trôi qua kẽ tay
Về sâu lắm, về nơi nào xa lắm
Để rồi ta khóc – ta khóc – ta khóc
Ôi Thượng Đế! Phải chăng con không thể
Giữ chặt hơn, nắm tay này chặt hơn?
Ôi Thượng đế! Phải chăng là bất khả
Kéo một hạt khỏi sóng cuộn không ngừng?
Lẽ nào những gì ta ngỡ hoặc thấy
Chỉ vậy thôi, là mộng trong mơ?
ΔΔΔ
Take this kiss upon the brow!
And, in parting from you now,
Thus much let me avow —
You are not wrong, who deem
That my days have been a dream;
Yet if hope has flown away
In a night, or in a day,
In a vision, or in none,
Is it therefore the less gone?
All that we see or seem
Is but a dream within a dream.
I stand amid the roar
Of a surf-tormented shore,
And I hold within my hand
Grains of the golden sand —
How few! yet how they creep
Through my fingers to the deep,
While I weep — while I weep!
O God! Can I not grasp
Them with a tighter clasp?
O God! can I not save
One from the pitiless wave?
Is allthat we see or seem
But a dream within a dream?
Comments