Skip to content →

Category: Truyện

Youth Forecast

(Screenshot phim The Perks of Being a Wallflower)

Đây có thể là một câu chuyện rất dở. Nhưng cứ viết thôi nào.

Chiếc xe Greyhound dừng ngang ở một trạm bên đường. Lạy trời, New York vẫn tởm như thế, chưa có thành phố nào tôi đi ngang qua mà xe đò Grey Hound lại dừng dọc đường thế này. Với tay lấy chiếc backpack trên ngăn hành lý xuống, tôi hít một hơi thật sâu, đưa mắt nhìn ra ngoài cửa sổ xe bus. Những chiếc taxi màu vàng nối đuôi nhau. Những con người hối hả cắm mặt xuống vỉa hè và đi bộ thật nhanh.

10 Comments

Một chuyện thật hơn cả thật

(Photo: Zi Nguyen)

Trong bộ nhớ của tôi không còn lưu trữ những hình ảnh rõ nét về việc tôi đã gặp cô ta như thế nào. Mỗi lần tôi cố gắng gợi lại một chút gì đó, mọi thứ hiện ra nhòe nhoẹt và đầy hột như một màn hình tivi cũ của những năm 80 để lại. Một chút gì đó của thư viện trường tôi, trong lúc tôi đang cuộn người trên ghế nệm cạnh cửa sổ to. Ánh nắng tràn vào nhập nhoạng trên trang sách tôi đang đọc, “Bay qua tổ chim cúc cu” của Ken Kesey. Cô ta đến sát gần tôi, cúi xuống, và hỏi, “Em là Hạ phải không?” ngay lúc tôi đang gắng hình dung McMurphy tóc đỏ trông ra sao.

Leave a Comment

Từ những sắc màu vô hình

Hạ ườn người nằm trên giường, đôi mắt khép hờ nhìn chăm chú vào trần nhà. Hai bàn chân cô cọ vào tấm chăn dày sụ, rồi chạm vào chân Ngọc. Cẳng chân cô mở ra, lách đôi chân Ngọc vào giữa rồi khép chặt lại. Cô nằm co quắp thành dáng một con tôm đã luộc chín. Tư thế bào thai. Hai cánh tay cô giãn lên vươn quá đầu, ôm lấy mớ tóc dài khô khốc. Cô đếm từng nhịp thở của mình, một, hai, một, hai, ba, một, hai… Cô nghe tiếng Ngọc thở bên cạnh. Tiếng máy điều hòa chạy ro ro tạo thành một bức nền màu kem mờ bị noise. Ngón chân cô khẽ cựa quậy, hai ngón cái quệt qua nhau một lúc, rồi những ngón còn lại rướn người đòi theo. Cô không làm gì nữa cả, chỉ thở hắt ra.

Leave a Comment

Bóng hoa

(Photo: Zi Nguyen)

À ơi…

Gió đưa cây cải về trời

Rau răm ở lại chịu đời đắng cay

Trong xóm có một thằng khùng thích ngồi xe lăn. Gọi nó khùng vì lâu nay nó đã khùng, ai cũng biết. Còn chuyện cái xe lăn thì li kỳ hơn. Một ngày đẹp trời nó đẩy ở đâu về chiếc xe lăn bong bóc tróc lở, người lấm lem đầy cát và máu, mắt sáng rỡ, miệng cười hềnh hệch nhễu nhão nước dãi. Người ác tâm bảo nó đánh nhau với thằng què nào nên giành được chiếc xe. Nó chẳng màng, hì hụi mượn đồ của thằng sửa xe đầu xóm để lắp lại cái bánh xe trật chìa. Thằng khùng lâu nay tính lành, thằng sửa xe thấy thương nên cho ượn, với điều kiện phải sửa tại chỗ.

5 Comments

Một cái chết trẻ

Chúng tôi nhận được tin Minh cắt cổ tay tự tử trong phòng tắm theo nhiều cách khác nhau. Facebook, yahoo, nhắn tin, skype, tin đồn lan trong công ty như một vệt mực loang. Lời xì xầm dấy lên ở khắp mọi ngõ ngách, trên mặt ai cũng phủ một lớp sáp mờ mờ bóng nhẫy. Tôi tự hỏi họ che giấu điều gì dưới lớp sáp ấy. Có ai sợ, có ai hoang mang, có ai đơn thuần là tò mò tàn nhẫn, thằng ấy chết thế nào, mấy giờ, cắt tay trái hay tay phải, tại sao tự tử? Có ai thở phào nhẹ nhõm? Đứng trước cái chết của người lạ hay người quen, kiểu chết đột ngột, người ta hay có thói quen tuột ra từ mồm một câu hỏi.

4 Comments

Con đường màu xanh

(Photo: Zi Nguyen)

Truyện năm 19 tuổi

Này người yêu xin quay mặt đi

Đã hết thương yêu nhau rồi

Này người yêu em đi về đi

Nhưng xin em đừng hờn trách tôi

Ồ lá la, thế là tôi thất tình. Mọi chuyện cứ nhẹ như không khi cô ấy viết một email dài dằng dặc, nhưng tôi chỉ đọc 3 dòng đầu, 5 dòng giữa và 2 dòng cuối. Kết luận: chúng ta chia tay nhé anh.

5 Comments

Vì thế giới là một quả dâu

(Photo: Zi Nguyen)

Cậu đóng màn hình laptop lại, đưa mắt nhìn ra ngoài cửa sổ. Mưa gió. Bầu trời xám xịt úp chụp lên mọi thứ một màu nhờ nhờ nặng nề. Cậu đã ngồi trong thư viện 7 tiếng đồng hồ, bài nghiên cứu vẫn chưa xong. Một bài nghiên cứu vớ vẩn trong lớp Ngôn ngữ học: Đi tìm Ngôn ngữ Khởi thủy Thuần khiết. Mẩu sandwich gặm dở còn nằm trên bàn, bên cạnh là chai Monster xanh lè. Tất cả mọi thứ này thật kỳ lạ, ngôn ngữ và sandwich, ngôn ngữ đầu tiên và duy nhất của loài người trong kinh Cựu Ước trước khi Chúa chia tách những kẻ ngạo ngược đòi xây tháp Babel và chai Monster; và cả cái thư viện đang dung chứa mọi thứ này, và cả bầu trời xám nhờ nhoẹt đang nôn thốc nôn tháo xuống mặt đất.

15 Comments

Khu trông trẻ ở nhà hàng Cenerentola

(Photo: Zi Nguyen)

Anh nghe người ta nói về một nhà hàng hạng sang mới mở trên con đường đắt giá nhất thành phố, chạy dọc bờ sông, tên là Cenerentola. Thoạt tiên miệng anh nhếch lên vẽ thành một nét cười khẩy. Nhà hàng sang trọng? Những thứ đó không nằm trong vốn từ vựng của anh, mì gói hay thịt cừu đều như nhau, qua được cơn đói là xong một bữa ăn.

Leave a Comment

Khói của tự do – Phần 2

(Photo: Zi Nguyen)

Cuối tháng 4 của năm 1967, cái nóng đang đốt cháy những thanh niên nước Mỹ, trong đó có Big Bull, Hunk, và Frank.

Big Bull đánh một vòng tay u-turn gấp mà không hề bật tín hiệu. Mồ hôi rịn ra trên khuôn mặt đỏ gay gắt bóng lưỡng của nó. Frank làu bàu:

-Mày bị gì vậy thằng chó?

-Thèm beer. Cái xe chết tiệt này…

Leave a Comment

“Ngày mai như ngày hôm nay…”

Em ngồi cuộn mình trong góc quán cafe nhỏ, tay khuấy cốc cafe nóng bốc khói, nhìn ra cửa kính. Ngoài trời phủ một màn mưa nhẹ, nhưng xám, đủ để làm lạnh những trái tim nhỏ xíu không được ủ ấm. Đối diện em là màn hình laptop, một vài assignment chưa làm xong, news feed Facebook, vài trang hình ảnh vui nhộn. Trong quán nức mùi cafe rang. Tìm ở giữa cái đất ngập Starbucks này được một quán còn mùi cafe rang, uống cốc cafe còn nguyên mùi cafe cháy, em tự nhận mình may mắn. Nhất là trong một ngày mưa.

2 Comments
Back To Top