(Photo: Zi Nguyen)
Misao Fujimura là một cậu học sinh Nhật chưa đến 17 tuổi, cháu của một võ sĩ samurai. Khi bị người thương từ chối tình cảm, cậu đau buồn và đi đến quyết định tự tử. Đây là bài thơ cậu khắc lên gốc cây trước giờ phút cuối của một cuộc đời còn rất trẻ.
Mình dịch từ phiên bản tiếng Anh của bài thơ này vì cậu em trai nhờ đến, chứ mình không nghĩ có thể chuyển tải được bởi lẽ ngôn ngữ gốc là tiếng Nhật. Mình thực sự cũng không thấm được tinh thần của bài thơ nói riêng, cũng như thế giới quan của văn chương Nhật Bản nói chung, vậy nên bản dịch không được tốt lắm.
Vệt kẻ mỏng chia thiên đường và trần thế
Niên kỷ phẳng lặng
thế giới này chỉ đáng ngần ấy
Những chuyện nhỏ nhặt
ta cứ ngỡ là điều vĩ mô
Vỏn vẹn năm hạt của sự tế vi
Vùng đất tĩnh lặng êm ả này
Mỏng manh làm sao, phù du nhường nào
đến phút cuối rồi người sẽ thấy
Horatio đã bảo cứ mơ những mộng giản đơn thôi này
Và những sự thật
những tạo vật,
những bí mật ngàn xưa
Kể một khắc đã hết
đến lúc ấy nào đâu còn gì nữa
A, Điều Không Thể Giải Thích
Tất cả những lắng lo khôn nguôi
những đớn đau khôn tan…
Tất cả lời vấn không có lời đáp
Chết rồi cũng hạ màn
Chúng ta vốn cứ bập bênh
vách đá dựng đứng cao vòi vọi
Khi ta rơi xuống nát tan
những bấp bênh này sẽ chết
Kết thúc là bắt đầu
đầu hàng là hiểu thấu
Tuyệt vọng và u uất
mỗi lúc mỗi nặng hơn
Hy vọng gặp tuyệt vọng
Khi bước chân đi không biết nơi nào
—
Nguyên bản
(Thân cây nơi Fujimura đã khắc bài thơ)
Delicate line between heaven and earth…
The calm of the ages,
all the world’s worth.
Such minuscule measure,
while we think it so grand…
Just five specks of smallness,
This soft quiet land.
So frail and so fleeting,
in the end you will see
Simple dreams were Horatio’s philosophy.
For all the truth,
all creation,
all secrets of yore
Can be told in an instant,
by then they’re no more.
Ah, The Unexplainable
All worries unsettled,
heartache unresolved…
All questions unanswered,
with death, shall be solved.
We already teeter,
this sheer cliff so high.
When we fall to corruption,
insecurities die.
To end is to start;
to surrender is to know.
Despair and depression,
together they grow.
Hope shall meet hopeless
when there’s nowhere to go.
[…] Nguồn Bài thơ Tạ từ của Misao Fujimura […]
Reblogged this on Diệp tử.