Skip to content →

Rio Lam Posts

Đẹp

Có những ngày nắng đẹp, như hôm nay chẳng hạn, tôi thường đi bộ rất chậm. Đi dưới ánh nắng vàng ươm như mật tuôn rực rỡ tràn trề trên những tán cây trổ hoa, trên mái nhà, trên tường kính, tai nhét earphone nghe dăm ba bài rock nhẹ nhàng nào đó. Cứ đi như thế và khi thấy bóng một người vội vã vụt qua, tôi lại thầm nghĩ, “Trời ạ, đi nhanh làm chi vậy? Hôm nay đẹp quá mà. Này bạn gì ơi, bạn không thấy hôm nay đẹp thế nào à?”

Nhưng tôi không nói, dĩ nhiên. Tôi cũng chẳng thể hiện một tí biểu hiện cảm xúc nào trên mặt cả. Tôi chỉ ngước mặt lên nhìn theo họ một thoáng rồi lại thôi, lại quay trở về với những bài rock nhẹ nhàng quen thuộc.

Thế nên giờ tôi sẽ viết một ít về chủ đề cũ rích mà tôi đã nhai đi nhai lại không biết bao nhiêu lần: mặt nạ. Cái lớp mặt nạ chúng ta phủ lên mặt. Nó được cấu thành từ những định kiến xã hội, từ sự an toàn mốc meo, từ sự lười thể hiện cảm xúc (vâng, đôi khi chúng ta lười nở một nụ cười, dù thật nhẹ; và đôi khi để một giọt nước mắt rơi ra cũng đòi hỏi không ít thành công lực.) Chúng ta cứ thế ngậm miệng nuốt trọn những ngổn ngang cảm xúc của chúng ta ngay trước khi chúng được thành hình. Thiệt là nặng lòng đó mà.

Nói chung hôm nay nắng đẹp trời đẹp, trai đẹp lại lượn nhan nhản trong trường. Tôi yêu gì đâu những anh cao cao mặc quần khaki đi giày Tom’s, với cả t-shirt tay dài. Hình như từ dạo bắt đầu nghe country thì chuyển gout như thế; chứ trước đây tôi vẫn hay ấn tượng với những anh mặc jean rách tank top hơn. Nhưng nói gì thì gì, trai đẹp mặc sao cũng đẹp. Buồn nhất là mỗi lần nhìn thấy những anh rõ là dáng đẹp mà ăn mặc vớ vẩn. Lúc đó chỉ ước được làm bạn gái mấy ảnh rồi dẫn mấy ảnh đi mua đồ. Tôi bảo đảm là kể cả mua đồ trong Wal Mart thì cũng vẫn đẹp hơn hẳn. Tôi là tôi rất ghét những vẻ đẹp bị bỏ phí không biết tận dụng. Và tôi thật lòng chân thành muốn góp phần cứu rỗi thế giới bằng cái đẹp, đúng như những gì Dostoyevsky đã rao giảng. (1)

Leave a Comment

Ta sẽ làm chi đời ta? (Phạm Lữ Ân)

Trong nhóm thợ xây đang làm việc cạnh nhà tôi, có một cậu phụ hồ dáng thư sinh nhưng miệng luôn ca hát. Cậu vừa tốt nghiệp phổ thông, làm những việc vặt như khiêng vác, sắp xếp đồ đạc và ở lại công trường vào ban đêm để trông coi vật liệu. Đêm, nằm dài trên chiếu, dưới ánh đèn tờ mờ, xung quanh ngổn ngang gạch cát, cậu vừa đọc ngấu nghiến những tờ báo tôi cho mượn vừa hát vang hết bài này đến bài khác. Hỏi chuyện tôi mới biết, ba mẹ cậu đều đi làm…

Leave a Comment

Cái lồng

Tôi sẽ viết thật nhanh thôi vì bây giờ đã 12 giờ khuya rồi. Mà ngày mai tôi phải dậy sớm để học bài làm test. Tôi bắt đầu thấy cái lồng bao quanh mình rồi. Ngột thở kinh khủng. Tôi bắt đầu nhìn thấy bầu trời xanh, bầu trời xám, cầu vồng và bão, nắng nhẹ và cuồng phong. Qua những chấn song quanh mình rồi. Chẳng có ai bảo tôi hãy phá vỡ chiếc lồng để bước ra. Cũng chẳng có ai thủ thỉ bên tai rằng tôi nên ở lại. Chỉ có những người đang bay ngoài…

Leave a Comment

Tấm bản đồ – bài thơ cuối cùng của Wisława Szymborska(*)

Nguồn: http://liliapl.blogspot.com/2012/02/tam-ban-o-bai-tho-cuoi-cung-cua-wisawa.html Thái Linh dịch . . Phẳng như cái bàn nơi nó được trải lên. Bên dưới nó không có gì chuyển động và đổi chỗ. Hơi thở loài người của tôi – trên nó, không gây ra cơn lốc xoáy nào và không gì xáo trộn các sắc màu tinh khiết nó mang. . Thậm chí biển luôn hiền hòa xanh bên những bờ biển tả tơi rách nát. . Mọi thứ ở đây đều nhỏ xinh, gần và đến được. Tôi có thể gí vào núi lửa bằng đầu móng tay, xoa lên các địa cực mà chẳng cần…

Leave a Comment

Ba mẹ à, con về nhé

Ba mẹ à…

Dì nói Tết hên là ở Tx, đông người Việt. Con thiệt tình chẳng thấy có gì khác. Tết năm ngoái ở WA, hay tết này ở Tx, lòng con cũng thấy nguội lạnh như nhau. Người yêu chỉ có một, đâu thể vì ai đó hao hao giống mà tim đập nhanh lần nữa bao giờ.

Con hơi sến ba mẹ thông cảm. Tại mấy bữa ni coi Paris By Night hơi nhiều.

Nhưng mà thật sự nó vậy đó. Mai là mai giả, cúc loe hoe mấy chậu, vui gì nỗi mà vui. Cứ như trên WA tuyết trắng, con còn thoả thích khóc. Ở đây thấy ba cái đồ Tết đó con chỉ thêm mệt. Cảm giác mệt đến từ những gì nửa vời, chắp vá, không trọn vẹn; đến từ những ngày đầu năm âm lịch nhưng không thể gọi đó là Tết.

Leave a Comment

Review “Thiên Đường Lạc Lối” (Hotboy Nổi Loạn) [Berlin Film)

Nguồn: http://www.hollywoodreporter.com/review/lost-paradise-berlin-film-review-289375 5:51 PM PST 10/2/2012 bởi David Rooney —  Lời tóm tắt: Một vở “cải lương” (1) đồng tính quá nhiều đường đến mức đúng ra phải có cảnh báo dành cho bệnh nhân tiểu đường. Có lẽ là bộ phim đề cập thẳng thắn nhất đến đồng tính trong nền công nghiệp điện ảnh đang phát triển của Việt Nam, đặc điểm phim của Vũ Ngọc Đãng là hào nhoáng nhưng nhạt nhẽo và phóng đại quá mức (2). BERLIN – Lặn ngụp trong những dòng tình cảm của “Thiên đường lạc lối”, thấp thoáng đâu đó vẫn có…

Leave a Comment

“Deeply I love only life.”

Gần Valentine rồi. Và tôi lại nghĩ mình có bổn phận phải viết gì đó để lại cho chúng sanh trẻ tuổi. Ban đầu tôi định viết về đạo Phật, trả lời một số câu hỏi tôi hay gặp; những câu ngày xưa tôi cũng từng tự hỏi, tự đi tìm câu trả lời, và rồi tự an ủi mình với 1 số lý lẽ nào đó. Nhưng thôi, ngày nào đó ai hỏi tôi sẽ trả lời 🙂 Và ngày nào đó có duyên; tôi hỏi sẽ gặp được người trả lời cho tôi. Thế nên bây giờ tôi sẽ viết về tình yêu vậy.

Leave a Comment

Khách sạn California

On a dark desert highway, cool wind in my hair Warm smell of colitas, rising up through the air (Nơi cung đường xa lộ hoang vắng tăm tối, gió lạnh lướt trên mái tóc Hương thuốc phiện ấm sực bốc lên trong không khí) Một vài lần tôi nghe những giải thích về “colitas” cho rằng đó là cần sa. Còn gì tốt hơn cho một nghệ sĩ trước khi dính vào nỗi bất hạnh? Một cảm giác phê thuốc, yên bình, tự do, gió lượn trên tóc… ———- Up ahead in the distance, I saw a shimmering light My…

Leave a Comment

[Hotboy nổi loạn] Ai cho tôi linh hồn…

cho tôi ngày xưa ngây ngô
cho tôi niềm vui mơ hồ
cho tôi thờ ơ
cho tôi nghi ngờ
tôi nghe niềm tin vu vơ
tôi nghe lòng tham đang chờ
tôi như mộng mơ ngu ngơ ngu ngơ

Tôi xin mượn lời của nhạc sĩ Nguyễn Hải Phong trong bài “Linh hồn và thể xác” để mở đầu bài viết này. Nếu bạn có lòng kiên nhẫn đọc hết, cũng xin đưa bài hát này theo bạn đến những câu chữ cuối cùng. Tôi nghe bài hát trên đường lái xe về nhà, sau khi xem xong Hotboy nổi loạn; và bất giác mỉm cười vì đây có lẽ là bài hát tuyệt vời để làm Ost cho bộ phim, hoàn hảo từ tiêu đề đến lời nhạc.

Leave a Comment

Thế hệ trẻ Việt Nam – thức tỉnh và “lách” hàng rào kiểm duyệt [AP]

“Kiểm duyệt là mục quảng cáo của chính phủ.” (Federico Fellini – biên kịch và đạo diễn người Ý) Đăng ngày 02 tháng 02, 2012, 2:51 sáng. Bởi Mike Ives – The Associated Press Nguồn: http://abcnews.go.com/International/wireStory/vietnams-awakening-youth-circumvent-censorship-15495276#.TzCObcWXT64 Nguồn: AP| Trong bức ảnh được chụp vào thứ Hai, ngày 30 tháng 1, thanh niên Việt Nam chơi game online tại Cyzone, một trong những trung tâm game lớn nhất Hà Nội. (AP Photo/ Na Son Nguyen) Hà Nội, Việt Nam – (AP) — Khi sinh viên Nguyen Hong Nhung nhìn thấy “Sát thủ đầu mưng mủ” trên một chiếc smartphone, cô cũng…

Leave a Comment
Back To Top