Tiếng nói thầm kín của một người nhiều khi suốt cuộc đời không thể nào bày tỏ. Có khi bày tỏ được thì cũng là những tiếng nói dở dang. Có người giấu bặt. Tôi chưa hề quên cái hiệu lệnh muôn đời: “Cái ta đáng ghét”. Tuy nhiên trong cuộc sống thường nhật nơi đây, ngoài những ngày hét la to đầy nộ khí, vẫn có những giây phút lui về muốn thở than. Phải chăng thở than cũng là niềm bí ẩn của con người. Mỗi đời sống ẩn giấu một định mệnh. Có những định mệnh đời…
Leave a CommentRio Lam Posts
Nhật ký gởi Jordan Một câu chuyện về Tình yêu và Danh dự Dana Canedy Dành cho Charles và Jordan, những người nắm giữ trái tim tôi Bản dịch này gởi tặng đến những bạn trai trong tuổi trẻ hoang dại của tôi. Mong các bạn đều trở thành những ông bố tuyệt vời. Đặc biệt tặng anh, người đã nói với em, “Ước mơ của anh là có một đứa con, để nuôi dạy nó khác với cách mà anh đã được nuôi, để cho nó những điều mà anh không có.” Năm 2005, trung sĩ Charles Monroe King…
Leave a CommentĐây là bài viết đầu tiên của tôi. Đầu tiên cho cái gì? Năm mới, năm con Rồng? Không, tôi nào có rảnh mà đi làm những trò vớ vẩn kiểu Trao giải Tổng kết cuối năm và Giao ban đầu năm.
Nói một cách nghiêm túc, kể từ hôm nay tôi sẽ bắt đầu tập viết lại. Tập viết như một đứa trẻ ngày đầu đi học, cô giáo cầm roi đứng bên cạnh trong khi đứa trẻ vật vã với cây bút chì 2B màu vàng. Như thế kể ra còn tệ hơn khi tôi tập viết bài văn đầu tiên. Sẵn là một đứa trẻ có chữ trong đầu, những dòng văn đầu tiên của tôi được viết rất dễ. Dễ như cỏ dại ở đâu len lách khỏi cái đầu đầy đất mà lan ra trang giấy. Có lẽ ông bà ta nói đúng, thứ gì bắt đầu dễ thì rồi sẽ mất, sẽ phai, sẽ chai sạn đi. Vì lẽ gì thì có trời mới biết.
Leave a Comment