Em ei, Em thấy thế giới bữa ni hắn đảo điên dữ hông? Trên Facebook của anh cũng rứa. Trời ơi họ chửi nhau rần rần trên nớ em ơi. Ban đầu anh cũng hăng hái xắn tay áo lên xông vô chửi. Nhưng chưa tàn cuộc thì anh nhận ra mình đang chửi giữa một đám tang. Rứa là anh phải thôi, dù trong lòng còn ấm ức nhiều điều. Nhiều người chi lạ á em. Họ làm màu và cao đạo đến nỗi một đứa học PR như anh cũng bàng hoàng rụng rún luôn. Có mấy đứa…
2 CommentsRio Lam Posts
1. Không tranh cãi với người đấu tranh vì chính nghĩa. Nếu họ đúng, bây giờ mình cãi, sau này vỡ lẽ ra thì thẹn lắm. Nếu họ sai mà không biết đang sai, kệ họ, chính nghĩa bịt tai họ rồi, có gào họ cũng không nghe. Nếu họ biết đang sai nhưng vẫn oang oang vì chính nghĩa, tránh xa là tốt nhất, hẳn có mục đích gì đó không nên dây vào.
4 Comments
Source: Phan & Lâm – Love Hits The Road Recently, I have got bored of a lot of things: social media, music, news, people (either public figures or some of my friends), even writing. At some point, I’m even freaked out thinking how my life would turn if nothing could lift my mood up, nothing could give me goosebumps just thinking of it, nothing could make me so excited that I felt as if there were an aura glowing around my head. But after all, I still get all of those when I’m planning for an upcoming trip. I already…
Leave a CommentTôi viết bài này như một lời khuyên dài cho những bạn nhỏ tuổi hơn và có lẽ chưa trải qua nhiều chuyện như tôi. Tôi cũng viết nó như một lời chia sẻ và xác nhận với những người đã chín chắn hơn nhiều. Rằng tôi có đúng không? Và họ đã làm gì để vượt qua?
10 Comments
Tôi thích những buổi chiều thứ bảy ngồi đợi ở tiệm giặt đồ. Tôi luôn chọn thứ Bảy, vì tối thứ Sáu là giờ thiêng của một kẻ lười đẳng cấp quốc tế. Tối thứ Sáu chỉ được phép chơi và thờ phượng sự lười biếng rỉ nước của mình, nằm ngập chìm trong một đống lầy nhầy đồ ăn và phim ảnh, đến nỗi thấy não mình chảy ra cũng không buồn hớt lên gom lại. Lúc nào cũng thế, dù trong giai đoạn bận bịu đến bao nhiêu, tối thứ Sáu tôi cũng tiến hành thánh lễ của lãng nhân như vậy. Thay đổi là có tội.
4 Comments
Tôi bắn mũi tên vào không trung Vun vút lao, tôi không nhìn rõ Nơi nào đó ở trên mặt đất Tên đã rơi không tiếng gọi mời Δ Tôi thở khúc hát vào không trung Thoang thoảng tan, tôi không thấu rõ Mắt ai tỏ, tầm nhìn vời vợi Lần theo lời của một khúc ca? Δ Mãi về sau, dưới gốc sồi già Tôi tìm thấy mũi tên không gãy Và khúc hát trọn vẹn trôi chảy Tôi tìm thấy trong tim bạn mình ΔΔΔ I shot an arrow into the air, It fell to earth, I knew…
Leave a CommentTôi luôn muốn viết. Trong đầu tôi mỗi khi thức dậy đều nghĩ mình có thể viết về chuyện này hoặc chuyện kia. Chẳng hạn như hôm nay tôi nghĩ, “Đã lâu lắm rồi em không nghe tiếng chim hót toả ra từ những tán cây.” Tôi định viết nó xuống, rồi tôi bèn nghĩ thêm, “Lúc trước mỗi lần nghe em chỉ muốn lấy giẻ buộc mỏ chúng lại.”
Leave a Comment
Ta hôn nhánh chân mày người nhé Rồi nói lời tạ từngười đây Giờ phút này ta thú nhận người hay Có gì sai đâu khi người nghĩ Ngày ta sống là ngày mộng thôi nhỉ Nhưng nếu hy vọng đã vụt bay Giữa đêm đen hay giữa ban ngày Trong tầm mắt hay khuất mày khuất mặt Khác gì đâu, có khác gì đâu nhỉ? Tất cả những gì ta ngỡ hoặc thấy Chỉ vậy thôi, là mộng trong mơ Ta đứng giữa tiếng sóng gầm bờ Nơi bảy nổi ba chìm vỗ đập Và ta giữ trong bàn…
Leave a CommentLớp học buổi sáng. Sáng sớm. Rất sớm. 8 giờ sáng đã học. 8 giờ sáng là giờ những người thành công và các CEO thế giới đã làm việc từ trước đó 1-2 tiếng. Mình thì không thành công, chắc chắn sẽ không phải là CEO thế giới. Mình căm thù lớp học 8 giờ sáng.
Leave a Comment