Skip to content →

Sẽ thế nào khi anh yêu một cô gái viết văn?

(Nguồn: “What happens if you fall in love with a writer?”)

Sẽ thế nào khi anh phải lòng một cô gái viết văn?

Quá trời chuyện sẽ xảy ra. Nói về cô nàng viết lách thì phải khẳng định như thế. Không thể đoán trước điều gì về các cô ấy. Họ có thể mang bữa sáng vào tận giường ngủ của anh, hoặc phớt lờ anh tận mấy ngày. Có khi họ mang buổi sáng vào giường lúc 3 giờ sáng nữa cơ. Hay là 3 giờ sáng, gọi anh dậy để yêu đương 1 chút. Hoặc là 4 giờ chiều. Có khi họ chẳng ngủ tí nào. Hoặc họ ngủ thẳng cánh mặc kệ chuông báo thức và quên luôn cả việc đánh thức anh dậy đi làm. Hay sẽ gọi cho anh từ nơi làm việc nhờ đến giết nhện giùm họ. Hay không thèm nói chuyện sau khi phát hiện ra là anh chưa bao giờ đọc Giết con chim nhại. Hoặc xài đến đồng cuối cùng trong tiền nhà để mua 5 loại xà phòng khác nhau. Hay bán sách giáo khoa của anh vào giữa kì học. Biết đâu đấy, họ có thể để lại vài dòng ghi chú ở trong túi của anh. Và rồi giặt quần cho anh mà chẳng hề lấy mớ ghi chú đó ra, rốt cuộc máy giặt lại ngập trong một mớ giấy ẩm. Họ có thể sẽ khóc nếu anh chẳng hề đọc những tờ ghi chú đó. Đúng là một cuộc sống bất khả đoán.

94853.original

(Cari Wayman)

Nhưng sẽ ra sao khi một cô nàng viết lách yêu anh?

Chuyện này thì dễ đoán hơn một chút. Anh sẽ thấy sợi dây chuyền có mặt là một cây nấm thủy tinh của mình xuất hiện trên cổ của ai đó tại một trạm bus trong một truyện ngắn. Đôi giày anh thích nhất sẽ biến mất một cách bí ẩn, và rồi xuất hiện trong một bài thơ. Chiếc đồng hồ anh hay mang, chiếc đồng hồ anh chẳng bao giờ mang, sự thật là anh chẳng bao giờ mang đồng hồ: tất tần tận bỗng trở thành tính cách của một nhân vật anh chưa hề biết đến. Nhưng, là anh đấy. Họ không hẳn là chính anh; họ là ai đó hoàn toàn khác, nhưng họ hất tóc như anh hay làm. Họ nói những câu anh hay nói. Họ gãi mũi khi họ nói dối, giống như anh vậy. Đôi khi họ là người kể chuyện, có lúc là nhân vật chính, có lúc lại là kẻ xấu xa. Có khi họ chẳng là ai cả, một nhân vật ẩn không quan trọng. Thoạt đầu thì anh sẽ ngạc nhiên. Hoặc bối rối lắm lắm. Anh có thể hoang mang vô cùng khi những quyển sách lại hóa thành những cái gương. Anh có thể cố tìm xem bản thân trông như thế nào trong mắt cô nàng viết văn đáng yêu khi anh đọc một bài thơ về ai đó có cùng chữ lót trong tên với mình, hoặc một bài văn về kẻ chưa bao giờ đọc Giết con chim ngại. Những bài thơ, tiểu thuyết, truyện ngắn này, chúng cứ bay tứ tung trong gió. Anh sẽ tự hỏi có khi nào bản thân cứ mãi lang thang xuyên qua những trang sách của những câu chuyện mình chưa bao giờ đọc. Chả thể nào biết được. Và cũng chả thể nào xóa được. Thậm chí khi anh đã rời đi, một phần của anh sẽ luôn ở lại nơi này.

Nếu một cô nàng viết văn đem lòng yêu anh, anh có thể không bao giờ chết.

[youtube=http://www.youtube.com/watch?v=8xg3vE8Ie_E&ob=av3e]

Rio Lam Signature

Subscribe This Blog

Published in Translations

3 Comments

  1. Chị ơi, bài này hay quá 🙂 Chị có thể cho em xin về làm note trên FB không ạ?
    Em sẽ ghi đầy đủ tên chị, tên nguồn ^^
    Em cảm ơn chị trước ạ 🙂

What's on your mind?

This site uses Akismet to reduce spam. Learn how your comment data is processed.

Back To Top
%d bloggers like this: