Sometime I ask you why you didn’t find me earlier. You’ve visited my hometown several times, were there any chances we bumped into each other but then glided past? If we had found each other sooner, there would’ve been less pain we had to suffer. Or at least, on my side of the story. But then I realized such theory wasn’t right. Pains are good lessons to make us better. I’ve learnt a lot from it so that today I can be your own perfect girl. And the most important lesson is to learn how to be myself fully but…
Leave a CommentTag: Thư Gởi Người
Gởi con của mẹ,
Tự dưng bị hứng muốn viết linh tinh, nhắn nhủ với các con hai bài học nho nhỏ trong cuộc sống.
Hôm nay mẹ chính thức thức dậy trong căn phòng dễ thương hết mực của mẹ ở Arlington sau 3 tuần chạy xe vòng vòng quanh nước Mỹ như một con hâm dở. Kể ra mẹ cũng không định viết thư cho mấy con đâu vì còn bao nhiêu chuyện phải làm: đi tắm khoảng 1 tiếng hơn nè, dọn dẹp sơ sơ nè, ra Starbucks mẹ thích và ngắm mọi người nè… Nhưng trong lúc dọn phòng, mẹ nhìn thấy quyển sổ “Pillow Book for the World” của mẹ.
Leave a Comment
(Zi Nguyen)
Con gái của mẹ,
Mẹ đã viết rất nhiều thư cho các con, hoặc cho anh trai con; nhưng đây là lần đầu tiên mẹ viết cho riêng con nhỉ. Ừ, có thể mẹ hơi thiên vị anh con thật, nhưng viết cho anh con dễ hơn nhiều. Mẹ cứ việc trút hết những gì cần để trở thành một người tốt là được. Làm con trai dễ vậy đấy. Nhưng con à, con là một cô bé, và sau này sẽ là một người phụ nữ. Với người phụ nữ, làm người tốt là chưa đủ.
Anh con có thể tốt với cả nhân loại, chồng của con cũng thế. Chúng ta không thể ngăn cản cái máu ấy chảy tràn trong những người đàn ông của chúng ta. Vì thế nên họ có thể luôn là người tốt, hoặc người cao cả (2 từ này không đồng nghĩa trong từ điển của mẹ, sau này lớn lên con sẽ hiểu vì sao) Họ sinh ra là để “sáng tạo.” Tiếng vẫy gọi của thế giới này vọng ra từ chính tiềm thức của họ.
Nhưng con gái bé bỏng của mẹ, chúng ta sinh ra vì mục đích khác: giữ gìn. Con không thể luôn là người tốt khi con phải giữ gìn một thứ gì đó. Con là tập hợp uyển chuyển của những gì mềm mại và nham hiểm nhất, của những gì ngây thơ và khôn ngoan nhất. Đừng buồn khi mẹ nói thế. Chỉ có như thế con mới giữ gìn được những gì con trân trọng.
Leave a Comment“Deeply I love only life.”
-Nietzsche-
1. Viết gởi em, Cuộc Sống.
Ơi này cuộc sống nhỏ xinh đang ôm ấp tôi, em có biết là em đáng ghét đến thế nào không? Em để tôi ngày ngày gào thét tôi yêu em, em đẹp xinh, em đáng yêu; em bắt tôi phải mở miệng cười tươi mỗi sáng, quét nhà trong cảm hứng đang đưa từng bé hạt bụi về với mẹ đất trên chuyến xe thùng rác mỗi chiều; thế mà tôi đợi mãi vẫn không thấy em ban cho tôi một nụ cười dù là thoáng nhẹ nhất. Là sao? LÀ SAO? Sao em khó tính quá vậy? Đến khi nào tôi mới chứng minh được tình yêu tôi dành cho em, để rồi em kéo tôi ra khỏi vũng bùn lầy lội xám xịt đang bám đặc quánh quanh tôi hử?
Leave a Comment
Mẹ à, Con xin lỗi vì những gì con đã làm, đang làm, và sẽ làm. Và con cũng biết, điều duy nhất có thể chuộc lỗi được, là con sẽ cố gắng sống hạnh phúc, thật hạnh phúc.
Leave a Comment