Skip to content →

Tag: thời đại của chúng ta

Status về những con cá trong đại dương chật hẹp

1. Em gái xinh

Vài ngày trước tôi nói chuyện với em – một cô bé ban đầu tôi add vì em quá xinh, xinh đến độ tôi luôn khẳng định nếu bản thân là con trai, tôi sẽ tán em nếu em chưa có người yêu.

Sau cuộc nói chuyện, em nói vài câu và tôi thay đổi suy nghĩ. Cô bé này; nếu tôi là con trai thì dù em đã có người yêu, tôi cũng sẽ lật ván dở thuyền tán em lại từ đầu.

2 Comments

30 tháng 04 – Viet Thanh Nguyen 

Mình dịch bài viết về ngày 30 tháng 4 của chú Viet Thanh Nguyen cho ông bà và ba mẹ, cũng như những ai muốn đọc

Nhiều người Việt Nam lưu vong gọi hôm nay là “Tháng Tư Đen Tối.” Với họ đó là ngày Sài Gòn thất thủ. Tôi hiểu cảm giác ấy. Tôi lớn lên trong một cộng đồng người Việt ở San Jose, và tôi đã cảm thấu hết thảy những ký ức cũng như những ám ảnh không nói nên lời đó. Gia đình tôi bị đánh dấu bởi chia cách và phân ly, bởi những con người và tài sản họ bỏ lại sau lưng. Vậy nhưng tôi chẳng bao giờ toàn tâm toàn ý tán thành ý thức mất mát và oán than này, tôi chẳng bao giờ có thể ép mình nói ra cụm từ “Tháng Tư Đen Tối” (quan trọng chẳng kém, nếu chúng ta muốn than khóc, nhẽ ra ta nên nói “Tháng Tư Tang Trắng”, nhưng từ “trắng” đâm ra lại dở ở xứ Mỹ da trắng này). Giống như nhân vật tự sự trong tác phẩm The Sympathizer, tôi nhìn mọi vấn đề từ cả hai phía, vậy nên tôi hiểu rằng với một vài người Việt Nam, đây không phải ngày than khóc mà lại là dịp ăn mừng. Ngày Thất thủ, với vài người lại là Giải phóng.

Leave a Comment

Những đứa con 9x thành thị

Tôi thuộc lứa đầu tiên của thế hệ mà người ta gọi là 9x. Có một thời gian tôi đã chán ngán tự hỏi vì sao mình lại thuộc về thế hệ này? Tôi nghe nhạc tiền chiến, đọc tiểu thuyết kinh điển, viết văn đúng chính tả và thích đọc thơ; hẳn có một điều gì đó sai, rất sai; hoặc với tôi, hoặc với cả một tập hợp những kẻ sinh vào những năm 90. Lúc đó nhìn ra xung quanh, tôi không nghĩ 9x sẽ làm được gì, ngoài một hệ thống ngôn ngữ cải biên quái gở tật nguyền và những trò quá lố – vốn cũng do 8x “nhập khẩu” vào. Thỉnh thoảng tôi cũng đọc những tin tức kiểu 9x phát minh bóng đèn biết phát sáng khi được bật công tắc, doanh nhân 9x, 9x đạt học bổng trường danh tiếng, v.v… Nhưng bỏ qua một bên những thành tích cá nhân nhất thời và phù phiếm đó, thế hệ của chúng tôi sẽ để lại gì ngoài một lớp tro bụi, gió thổi sẽ bay?

124 Comments

Thư gởi tình yêu.

“Deeply I love only life.”

-Nietzsche-

1. Viết gởi em, Cuộc Sống.

Ơi này cuộc sống nhỏ xinh đang ôm ấp tôi, em có biết là em đáng ghét đến thế nào không? Em để tôi ngày ngày gào thét tôi yêu em, em đẹp xinh, em đáng yêu; em bắt tôi phải mở miệng cười tươi mỗi sáng, quét nhà trong cảm hứng đang đưa từng bé hạt bụi về với mẹ đất trên chuyến xe thùng rác mỗi chiều; thế mà tôi đợi mãi vẫn không thấy em ban cho tôi một nụ cười dù là thoáng nhẹ nhất. Là sao? LÀ SAO? Sao em khó tính quá vậy? Đến khi nào tôi mới chứng minh được tình yêu tôi dành cho em, để rồi em kéo tôi ra khỏi vũng bùn lầy lội xám xịt đang bám đặc quánh quanh tôi hử?

Leave a Comment

Chúng ta nghe, và rồi chúng ta phải nói.

Tôi chỉ viết ngắn gọn thế này thôi, vì cũng không có hứng thú để viết chi cho dài.

Bất kì đứa nào học Communications, hoặc từng lấy một lớp Speech và học hành tử tế đàng hoàng được A trở lên; đều phải biết một đơn vị kiến thức cơ bản sẽ được dạy gần như trong chapter đầu tiên của bất kì quyển sách đàng hoàng tử tế nào về Communications: giao tiếp/ truyền thông (communications) tồn tại dưới hai hình thức riêng biệt: Linear Model (Hình thức Tuyến tính) và Transactional Model (Hình thức Tương giao) Ở đây là tôi tạm dịch như thế, chứ chữ nghĩa tiếng Việt có chuẩn thế không thì tôi không rõ.

Leave a Comment
Back To Top