Ngày 01 tháng 12 năm 2017 Cách đây vài năm trở về trước, tôi vẫn có thói quen viết thư đầu năm, tức là khai bút vào Tết ta. Bây giờ thì không còn như thế nữa. Tối hôm nay trong lúc đang chạy xe qua những con đường rộng rãi và đầy bụi của Sài Gòn, tôi nghĩ mình nên viết một lá thư cuối năm. Tôi tự hỏi vì đâu lại có sự thay đổi như thế? Có lẽ khi trẻ hơn, chúng ta đi qua một năm cũng thênh thang hơn. Chúng ta lao vào năm mới…
Leave a CommentTag: Mẹ
Lần thứ hai mẹ và Măng bay từ Mỹ về Việt Nam, nhưng lần này Nấm không đưa mẹ ra sân bay được. Nấm tự nghĩ rồi tự an ủi, mấy ngày vừa rồi đi chơi cũng đã đưa được Mẹ và Măng đến bao nhiêu chỗ hay ho, nếu không phải là Nấm thì chắc khó làm được. Nghĩ là vậy thôi nhưng vẫn buồn, buồn vì ngần này tuổi rồi mà gia đình đi chơi vẫn không phụ được đồng nào.
3 Comments(Photo: Gió Trời)
Lúc nãy trên đường vừa lái xe vừa nghe nhạc xuân, tôi nghĩ đến bao nhiêu điều để viết. Ấy vậy mà đến lúc về, dọn nhà, cắm hoa, đi tắm, họp nhanh với thằng bạn, đến giờ đã quên hết sạch cả thi hứng lẫn ý thơ. Nhưng tôi vẫn quyết định ngồi xuống viết vài dòng bởi những điều ánh lên trong trí tôi đẹp quá, không chép lại thì phí phạm lắm thôi.
6 Comments
Source: Phan & Lâm – Love Hits The Road Recently, I have got bored of a lot of things: social media, music, news, people (either public figures or some of my friends), even writing. At some point, I’m even freaked out thinking how my life would turn if nothing could lift my mood up, nothing could give me goosebumps just thinking of it, nothing could make me so excited that I felt as if there were an aura glowing around my head. But after all, I still get all of those when I’m planning for an upcoming trip. I already…
Leave a Comment