Gởi bạn Vẹt Hồng,
Mình biết những ngày này là những ngày không vui trong cuộc đời hơn hai mươi năm của bạn, nhất là sau năm năm bạn đã được sống và hòa mình vào môi trường của những người cùng sở thích, cùng đam mê, hay nói như một người mình đã từng quen, “cùng một tầng bay.”
Trong năm năm đó, bạn có biết bao nhiêu lần mình đã thầm ghen tị với bạn, với cuộc sống mà bạn đang có: xung quanh là bạn bè, là “đồng chí”, là những chuyến đi, là nghệ thuật và sáng tạo, là những người hiểu điều bạn đang nói và nói những điều bạn muốn hiểu? Nhưng ghen tị cho vui thế thôi. Mình vẫn sống tốt. Và bạn, bạn cũng sẽ sống tốt. Chúng ta đều phải học cách sáng-tạo một mình, và mình không đang nói đến một tác phẩm, mà nói đến cuộc đời của chính chúng ta.
9 Comments