Skip to content →

Tag: America – The Promised Land

Ngày mưa ở McDonald

Hôm nay trời mưa, mình dọn nhà xong thì chạy ra McDonald ngồi ăn. Bất chợt thấy lòng mình tự hỏi, nước Mỹ à, vì sao anh đẹp vậy? Dạo gần đây các dân biểu đang ra sức tranh cử, lái xe đi đâu cũng thấy bảng hiệu cắm đầy hình các vị chính trị gia cười nhe hàm răng trắng loá style Texas. Thấy nhiều hơn là các ông da ngăm ngăm cho đến đen thui, quần áo lùi xùi dơ bẩn, cầm hình các vị dân biểu vẫy vẫy bên vỉa hè, ý nói, “Vote cho lão này…

Leave a Comment

Mô Phật, con đủ điểm tốt nghiệp

Vì người này : dungtrannam và bài viết này: NHÀ GIÁO VÀ NHIỆT HUYẾT Mỉa mai một chút khi chính nước Mỹ mới là nơi dạy mình tôn trọng và kính nể những người lính – bất kể của phe phái hay quốc gia nào. Lúc ở Việt Nam, tất cả những gì mình nghe từ đời thường là học dốt đi lính, bộ đội thế này thế kia. Đừng trách mình không tìm hiểu thêm. Ở Mỹ mình cũng chẳng tìm hiểu gì, nó thể hiện từ những chuyện nhỏ nhặt vô cùng. Ra sân bay xếp hàng thấy…

Leave a Comment

Chợ

1. Một người phụ nữ tầm trung niên, khoẻ mạnh; đi với một bà cụ già tầm 60, người nhỏ thó, chân đi khập khiễng. Người phụ nữ mua 1 bao gạo 15 lbs và vài bó rau. Tôi thấy bà cụ ôm hết cả, chân lê từng bước nặng nhọc đi ra. Tôi tự an ủi mình, “Chắc người phụ nữ đang bận, lát nữa cô ta sẽ ôm bao gạo thôi mà.” Đợi mãi không thấy gì, cô ta vẫn mải mê đứng lựa mấy tờ báo. Tôi lại tự an ủi, “Lựa xong báo cô ta sẽ…

Leave a Comment

Khóc cười

Trước khi đi anh dặn, “Trên đời chỉ có ba thứ đáng để mình khóc. Một là những người mình thương, hai là những điều cảm động, ba là tiền và quyền. Đừng ngạc nhiên với điều thứ ba. Nếu cần em có thể dùng nước mắt như vũ khí. Chỉ cần trước khi khóc đừng quên tự hỏi, “Người này mình có thương không? Có gì đáng cảm động hay không? Có cho mình thêm tiền bạc hay quyền lợi gì không? Nếu không, dẹp nước mắt đi. Ngẩng cao đầu, bước chậm lại, miệng cười mỉm. Họ có…

Leave a Comment
Back To Top