/Well, it’s me, again with my fav poet. /
Và cái chết không thể nào thống trị.
Muôn người nằm xuống, loã thể, hoà một thân
Nơi đấng trong gió, nơi vầng nguyệt Tây phương
Khi xương tàn đã sạch và xương không còn vương,
Nơi khuỷu tay và bàn chân có ngàn tinh tú
Dẫu điên cuồng, minh triết chẳng hề xa
Chìm sâu đáy biển, một mai họ vươn lên
Tình nhân không còn nhưng tình yêu vẫn không mòn;
Và cái chết không thể nào thống trị.
.
Và cái chết không thể nào thống trị.
Dưới mặt biển bao luồng nước chảy
Những kẻ nằm dài mạng vong chẳng lê thê;
Xoắn vặn trên giá, gân cốt rụng rơi,
Buộc chặt vào bánh, nhưng chớ hề bẻ gãy;
Vỡ thành hai mảnh, đức tin trong tay,
Dẫu quái mã độc giác nghiền nát tấm thân này;
Tách xẻ tứ chi; họ vẫn không rạn vỡ;
Và cái chết không thể nào thống trị.
.
Và cái chết không thể nào thống trị.
Chẳng còn nghe hải âu gù bên tai
Chẳng còn thấy sóng ầm ào bờ bãi;
Nơi xưa kia hoa bay, nay mưa rơi,
Chẳng còn nữa đóa hoa trong sương gió;
Cơn cuồng loạn bốc lên, nắm đinh lạnh đóng xuống,
Nhưng rồi đây, họ sẽ xuyên qua tầng tầng xanh cỏ,
Phơi trần dưới dương quang tận khi vầng nhật buông bỏ
Và cái chết không thể nào thống trị.
ΔΔΔ
And death shall have no dominion.
Dead men naked they shall be one
With the man in the wind and the west moon;
When their bones are picked clean and the clean bones gone,
They shall have stars at elbow and foot;
Though they go mad they shall be sane,
Though they sink through the sea they shall rise again;
Though lovers be lost love shall not;
And death shall have no dominion.
.
And death shall have no dominion.
Under the windings of the sea
They lying long shall not die windily;
Twisting on racks when sinews give way,
Strapped to a wheel, yet they shall not break;
Faith in their hands shall snap in two,
And the unicorn evils run them through;
Split all ends up they shan’t crack;
And death shall have no dominion.
.
And death shall have no dominion.
No more may gulls cry at their ears
Or waves break loud on the seashores;
Where blew a flower may a flower no more
Lift its head to the blows of the rain;
Though they be mad and dead as nails,
Heads of the characters hammer through daisies;
Break in the sun till the sun breaks down,
And death shall have no dominion.
Comments