Có hai bài thơ mình luôn muốn dịch, thậm chí còn có cảm giác nếu mình dịch hẳn sẽ hay lắm: The Road Not Taken của Robert Frost và bài này, Do Not Go Gentle Into That Good Night của Thomas Dylan. Vậy nhưng lần nào dịch cũng bỏ cuộc nửa chừng, tựa như lúc đọc thì hồn bài thơ nằm ngay trên lòng bàntay đang xòe mở, mà khi dịch liền biến thành cánh bướm vờn quanh tâm trí nhưng không bao giờ chịu đậu xuống cho mình bắt lấy.
Hôm nay mình dành hết sức cố gắng dịch cho xong Do Not Go Gentle Into That Good Night của Thomas Dylan. Lần đầu mình đọc, bài thơ này đã ngân một hồi chuông vang và trầm trong đầu mình, để lại vọng âm thống thiết như cơn sóng bạc đầu dâng cao, vỗ ầm vào vách đá.
Nếu bạn nào thấy tác phẩmquen quen, thì mình xin thưa nó chính là bài thơ được đọc trong phim Interstellar. Nhắc tới bộ phim này cũng là một kỷ niệm đẹp của mình Thế nên mình càng muốn dịch Do Not Go Gentle Into That Good Night.Bản dịch thực sự chưa vừa ý. Mình sẽ sửa đổi nếu tìm được cách diễn đạt hay hơn.
Đừng bước điềm nhiênvào giấc ngủ sâu
Khi ngày tàn, thân tạ, hãy cháy và cường liệtlên người hỡi
Cường liệt, cường liệt lên, vì ánh sángdần lịm đi rồi.
Kẻ thông thái vào những ngày cuối biết bóng tối là hiển nhiên
Nhưnglời chưa làm nên ánh chớp, họ vẫn còn tự nhủ
Đừng bước nhẹ nhàng vào giấc ngủ sâu
Kẻ thiên lương, làn sóng vừa quét qua, khóc than
Sáng ngời xiết bao vệt sóng mỏng manh nếu còn được nhảy múangoài vịnh xanh
Cường liệt, cường liệt lên,vì ánh sángdần lịm đi rồi.
Kẻ tung hoành từng bắt lấy vàhát cùng mặt trời vụt qua
Mãi sau này mới hiểu, họ buồn thương cho tịch dươngtàn tạ
Đừng bước điềm nhiênvàogiấc ngủ sâu.
Kẻ xám xịt, hấp hối, nhìn bằng đôi mắt mờ
Nhãn quang mờ mịt ấy biết đâu sẽcháynhư sao băng và rực sáng,
Cường liệt, cường liệt lên, vì ánh sáng đang dần lịm đi rồi
Và cha hỡi, cha của con hỡi, ở đỉnhbuồn đau này
Là ân phước, là nguyền rủa, con nguyện cầu với dòng lệ cha tuôn chảy
Đừng bước điềm nhiênvào giấc ngủ sâu
Cường liệt, cường liệt lên, vì ánh sáng đang dần lịm đi rồi.
ΔΔΔ
Do not go gentle into that good night,
Old age should burn and rave at close of day;
Rage, rage against the dying of the light.
Though wise men at their end know dark is right,
Because their words had forked no lightning they
Do not go gentle into that good night.
Good men, the last wave by, crying how bright
Their frail deeds might have danced in a green bay,
Rage, rage against the dying of the light
Wild men who caught and sang the sun in flight,
And learn, too late, they grieved it on its way,
Do not go gentle into that good night.
Grave men, near death, who see with blinding sight
Blind eyes could blaze like meteors and be gay,
Rage, rage against the dying of the light.
And you, my father, there on the sad height,
Curse, bless, me now with your fierce tears, I pray.
Do not go gentle into that good night.
Rage, rage against the dying of the light.
[…] của mình trở nên yếu đuối trước cái chết. Bản dịch mình dùng là của bạn Rio Lam, so sánh với các bản dịch khác trên mạng thì bản dịch này phù hợp với tinh […]
chào bạn, mình cũng rất thích bài thơ này từ hồi còn học cấp 3, và đã dịch bài thơ này qua tiếng Việt, nếu bạn có hứng thú chúng ta có thể trao đổi.
Bạn cho mình đọc bài thơ với ^^
https://idlehouse.wordpress.com/2016/12/12/dung-buoc-nhe-nhang-tien-vao-trong-giac-ngu/
E cảm giác bài thơ này thật khó để hiểu được