Skip to content →

Lady Greensleeves

(“My Sweet Rose” – John William Waterhouse)

Hương đang tập bài Greensleeves, mà bài đó thì buồn kinh khủng. Nó làm mình nhớ hồi nhỏ. Hồi nhỏ mình không có ai chơi, đi học về chỉ ru rú trong nhà đọc sách, mẹ bật nhạc gì thì nghe nhạc đó. Và mình rất thích Greensleeves. Lúc nhỏ chắc thích vì nó êm đềm, giai điệu mềm mại của một dải lụa xanh ngắt mát rượi uốn quanh người. Lớn lên vẫn thích, chắc vì lúc nhỏ đã thích.

Greensleeves buồn. Giang hồ đồn rằng bài hát do vua Henry VIII vì đau khổ sau khi bị công nương Anne Boleyn từ chối mà cảm tác nên. Mặc dù một vài ông nhạc sĩ huyên náo thì khăng khăng phủ nhận, bảo rằng phong cách Ý Đại Lợi trong bài mãi sau khi ông vua si tình kia chết mới được cập nhật vào Anh quốc. Thiệt là mệt.

Đã nói, Greensleeves buồn. Lý luận khoa học cho lắm mà làm gì, cứ để một bài tình ca buồn là do một ông vua si tình viết nên, vậy thôi.

Đêm trước Thanksgiving, ở nhà không có gì làm, cũng không có ai để nói chuyện, rảnh rỗi nên ngồi dịch lời bài hát của Greensleeves.

Ơi tình yêu ta, bội bạc là nàng

Một lời từ giã không kịp mang

Ta yêu nàng, ôi, từ xa xưa ấy

Hân hoan từ nàng, ta đa mang

Điệp khúc:

Tay áo xanh, niềm vui của ta

Tay áo xanh, hân hưởng của ta

Tay áo xanh, trái tim ta bằng vàng

Và công nương ơi, còn ai ngoài em nữa

Ôi, tình yêu ta, hẳn trái tim nàng

Đã ngập trong phù hoa hư ảo

nên ta cô độc lặng người nơi đây

nghĩ về bội bạc nàng đã trao

.

Lời nàng nguyện thề đã vỡ như tim ta

Sao nàng phải làm ta mê đắm

Để giờ đây còn ta trong thế giới

nhưng trái tim đã bị giam cầm

(Điệp khúc)

Ta đã dọn sẵn tâm trí mình

Để cho nàng những điều nàng khao khát

Ta đánh đổi đời mình và những vùng đất

Đổi lấy tình yêu, nàng có hay?

(Điệp khúc)

Lỡ vì thế mà nàng miệt khinh

Chỉ làm ta càng thêm mê đắm

Và dù như thế, trong ngục tối

Người tình yêu nàng vẫn là ta

(Điệp khúc)

Tùy tùng của ta mặc màu xanh

Họ đợi nàng bước qua nơi này

Ngả mình mong một lần nhìn thấy

Nhưng yêu ta nàng nào có hay

(Điệp khúc)

Nàng chẳng hề mong thứ gì trần tục

nhưng chúng sẵn đây đợi nàng chạm vào

Nhạc đã cử lên lời hát xôn xao

Nhưng nàng có yêu ta khi nào

(Điệp khúc)

Ôi ta nguyện cầu Chí tôn trên cao

Rằng lòng ta yêu rồi nàng sẽ thấu

Và một lần thôi trước khi ta chết

Nàng sẽ yêu ta, dù qua thật mau.

(Điệp khúc)

A, tay áo xanh, vĩnh biệt, người yêu

Với Chúa ta nguyện cho nàng thật nhiều

Tình yêu là thật, lòng ta vẫn thật

Một lần trở lại, và nàng sẽ yêu

(Điệp khúc)

Rio Lam Signature

Subscribe This Blog

Published in Nhật Ký

Comments

What's on your mind?

This site uses Akismet to reduce spam. Learn how your comment data is processed.

Back To Top
%d bloggers like this: