Skip to content →

Nhớ hoa vàng của Trịnh

40234615

(Nguồn: http://www.panoramio.com/photo/40234615)

Chuyện là thế này.

Tôi mở file ra định dịch thì Torrent báo vừa load xong tập 24 How I Met Your Mother. Thế là phải xem phim trước. Xem xong phim thì tôi thấy mệt trong người nên đi tắm. Lúc tắm thì hay nghe nhạc, lần này lại nghe playlist nhạc Trịnh. Tắm xong, tôi tự nhủ nhất định sẽ dịch tiếp, đến tối còn họp conference với các anh chị, rồi tranh thủ viết nốt truyện “My Scattered Youth.” Nhưng là do cái playlist. Nó không để tôi yên, nó tự động chơi bài “Một ngày như mọi ngày“. Giọng của Trịnh không liêu trai, róc rách như giọng Khánh Ly; mà cứ nhẩn nha thả từng chữ, vừa gọn vừa trầm.

Đã nghe “Một ngày như mọi ngày” thì rất khó để dịch, bởi lẽ hôm qua, hôm kia, hôm trước hôm kia; tôi đã làm chuyện đó gần như cả ngày. Không, tôi thích chuyện này lắm. Chỉ là bài hát khiến tôi không-muốn làm việc đó trong vòng từ đây cho đến tối. Tối nay phải khác.

Nhưng có lẽ chẳng có gì khác.

“Một ngày như mọi ngày 
Đi về một mình tôi”

Nghe bài này đến lần thứ hai thì sẽ thấy đời mình như một áng mây trôi. Đến lần thứ ba thì sẽ thấy xác thân phàm trần hơi nặng. Đến lần thứ tư thì muốn có người, hú hí làm những chuyện bình thường vớ vẩn còn hơi chiều tối nào cũng ngồi nghe nhạc Trịnh một mình. Đến lần thứ năm thì phải đổi bài, không thể nghe một bài hát năm lần liên tiếp, vì như thế là đang giết chết bài hát trong đầu mình.

Lần thứ sáu có thể ở một nơi nào đó, một lúc nào đó mãi sau này, vô tình nghe lại và ngẩn ngơ nhận ra, bao nhiêu thời gian trôi qua mà ta vẫn “một ngày như mọi ngày, ta nhận lời tình cuối”, giống hệt như lần đầu tiên ta có duyên nghe bài này. Một minh chứng huyền diệu cho những ngày lặp đi lặp lại, những quãng đời không chịu đổi thay.

“Mãi một đời về không”

Tôi thích hoa vàng. Đó một loài hoa dây leo màu vàng rất dễ trồng. Hồi xưa chỉ cần đi vòng vòng đường Thanh Hải nhà ngoại, hay quanh quanh qua mấy hẻm Thanh Long, Thanh Thủy,… kiểu gì cũng sẽ thấy vài nhà trồng dây leo Quỳnh Anh, hoa màu vàng mượt, mập tròn dễ thương. Từ độ ấy tôi cứ ám thị rằng hoa vàng được nhắc đến trong nhạc Trịnh là hoa Quỳnh Anh.

Và đó là một điều rất vô lý. Hoa Quỳnh Anh mập tròn dễ trồng, còn hoa vàng trong nhạc Trịnh mong manh, kiêu sa, khác nhau lắm. Từ “đóa vàng mỏng manh cuối trời” trong “Như một lời chia tay” cho đến “hoa vàng một đóa, một thoáng hương bay” trong “Hoa vàng mấy độ”; không một nét nào gợi đến hoa Quỳnh Anh; trừ những nét trong chính tâm khảm người nghe – là tôi. Có những chuyện không thể chứng minh. Có những tiên đề tinh thần của một người, để bước vào thế giới của người đó ta phải mặc nhiên công nhận là đúng.

Dĩ nhiên trong nhạc Trịnh không chỉ có hoa vàng. “Có nụ hồng ngày xưa rớt lại bên cạnh đời tôi đây”, có “trăng vàng khai hội một đóa hoa quỳnh”, có đóa tường vi trong “một đêm bước chân về gác nhỏ”, “có khi nắng khuya chưa lên, mà một loài hoa chợt tím”, có hẳn một con đường mà đến bây giờ người xứ Huế vẫn gọi là đường Phượng bay, mặc dù trên bảng tên đường hình như là “Đoàn Thị Điểm.” Mặc cho muôn hoa ấy; loài có tên, loài chỉ chợt tím, tôi vẫn ấn tượng với hoa vàng của Trịnh nhiều nhất, vì tôi nhớ hoa Quỳnh Anh nhiều nhất.

Nếu từng học cơ sở mới của trường Lê Quý Đôn, Đà Nẵng, bạn có nhớ nơi nào một dàn hoa Quỳnh Anh đến mùa trổ vàng, quyện màu vào dãy bằng lăng tím phớt? Nếu bạn không nhớ thì tôi cũng chả nhắc. Dĩ nhiên là bạn phải nhớ. Đó là một nơi rất đẹp cơ mà.

Mà nói cho cùng, tôi nhớ hoa Quỳnh Anh nhiều như thế, vì đó là tên của mẹ tôi.

Rio Lam Signature

Subscribe This Blog

Published in Ghi Chép

6 Comments

  1. Quang Ngo Quang Ngo

    “… Có những chuyện không thể chứng minh. Có những tiên đề tinh thần của một người, để bước vào thế giới của người đó ta phải mặc nhiên công nhận là đúng…” 🙂

  2. Nguyễn Quốc Đạo Nguyễn Quốc Đạo

    Mình cũng biết là như thế. Nhưng có thể do mình kém duyên, nên những người trẻ quanh mình chẳng ai thích điều đó cả :).

  3. Nguyễn Quốc Đạo Nguyễn Quốc Đạo

    Rất cảm ơn sự chia sẻ của bạn! Mình đồng ý về sự cảm thụ âm nhạc, và không có ý kiến gì khác hơn. Dẫu sao, mình cũng có tìm thấy một bạn trẻ thích nghe nhạc Trịnh (cũ). Thật may mắn!

    • Thật ra các bạn trẻ bây giờ thích nghe nhạc Trịnh lắm bạn à, có cả những em sinh năm 95, 96 đã bắt đầu tìm nghe rồi. Dĩ nhiên bên cạnh nhạc Trịnh, các em/ các bạn cũng nghe những thể loại nhạc khác mà có lẽ những người lớn không thích 🙂 Nhưng với mình thì đó chính là tinh thần của giới trẻ.

  4. Nguyễn Quốc Đạo Nguyễn Quốc Đạo

    Tôi là một người cũng rất hâm mộ tình khúc Trịnh Công Sơn, nhất là những tình khúc do tác giả tự thể hiện. Nghe bạn đề cập ở trên có ca khúc “Một ngày như mọi ngày” do Trịnh tiên sinh thể hiện, mạo muội mong bạn chia sẻ có được không? Mail của mình là darkprince_1902@yahoo.com.
    Mình có đọc một đoạn của bạn như thế này:” Đến lần thứ năm thì phải đổi bài, không thể nghe một bài hát năm lần liên tiếp, vì như thế là đang giết chết bài hát trong đầu mình.”. Tôi thường xuyên nghe nhạc Trịnh một cách vô tội vạ. Có khi nghe một lần, hoặc có khi nghe nhiều lần. Tôi nhớ có lần mình nghe bài “Hát cho một người nằm xuống” trong suốt 150km đường đi trở về quê ngoại dự đám tang ông ngoại tôi. Nhưng tôi không thấy bài hát đó chết trong tôi, vì mấy ngày sau tôi vẫn thường lẩm nhẩm bài hát đó.
    Mong nhận được những chia sẻ của bạn.

    • Gởi bạn Đạo,

      Mỗi người có một cách thẩm thấu âm nhạc khác nhau bạn à. Đối với tôi, một bài hát tôi khó có thể nghe đi nghe lại quá nhiều lần mà không chán. Tôi cần có một độ lùi nhất định để cảm xúc lắng lại. 🙂

      Tôi nghe nó trong Spotify. Đây là link bài hát: http://open.spotify.com/track/68xDaeflV3Tuo60lsKdxte

      Thân mến.

What's on your mind?

This site uses Akismet to reduce spam. Learn how your comment data is processed.

Back To Top
%d bloggers like this: