Skip to content →

Tag: books

Chiều xanh ngọc trong vắt

(Và còn tranh nào tôi có thể dùng cho bài viết này nếu không phải tranh của Pascal Campion.) Tôi về nhà để đón một tin sét đánh: tối nay không có Internet. Nỗi khổ của việc ở chung nhà với một cặp vợ chồng già là vậy, hai bác cần gì đến Internet. Nó hư cũng chẳng ai biết ai hay. Xe của tôi cũng đang có vài trục trặc nhỏ nên ngại chẳng muốn lái ra Starbucks hay đi đâu, vả lại tối nay tôi muốn có chút không gian riêng tư. Như bất kỳ một con nghiện…

10 Comments

Nghệ thuật lại khá vô dụng | All art is quite useless – Oscar Wilde

Lời tựa mở đầu tiểu thuyết “Bức tranh của Dorian Gray”

Nghệ sĩ là người sáng tạo nên những cái đẹp. Khơi mở nghệ thuật và ẩn che nghệ sĩ chính là mục tiêu của tự thân nghệ thuật. Kẻ phê bình là người có thể chuyển tải ấn tượng của mình về những cái đẹp theo một lối khác hoặc bằng một chất liệu khác.

Phê bình, dù khen hay chê, thực chất chính là một dạng tự truyện. Kẻ tìm thấy những ý nghĩa xấu trong những cái đẹp vốn là kẻ đã tàn rữa không chút phấn hương. Đó là một sai lầm.

Leave a Comment

“Bản du ca cuối cùng của loài người không còn đất sống” – Enrich Remarque

Một tiểu thuyết của Enrich Maria Remarque về những thân phận Do Thái lưu vong, trốn chạy chui nhủi qua những đường biên giới, không được quốc gia nào thừa nhận. Có đủ tất cả: tù tội, bệnh tật, tha hoá, tình bạn, tình yêu, hy vọng và niềm tin. Nên đọc khi ngoài trời đang mưa và bạn đang ở trong nhà. Sẽ tuyệt nhất khi lúc đó gia đình bạn cũng đang ở nhà. Dĩ nhiên một chút yên tĩnh cũng cần thiết. Nhưng cơ bản là cảm giác đọc về những người lang thang không tương lai…

Leave a Comment

Sách

Có 2 cách để biết là mình đang đọc một quyển SÁCH 1. Mình khóc 2. Mình lẩm bẩm trong miệng Oh fuck! Hôm nay thì mình làm cả 2 việc đó. Vì mình rất giống Steve Mallory. Anh ta biết mình đặc biệt. Anh ta muốn tin là Roark thực sự nhận thấy điều đó. Nhưng anh ta sợ phải tin. Anh ta phủ nhận. Mình hiểu nỗi sợ đó. Nỗi sợ của những người đã cố gắng chôn vùi lí tưởng và học cách sống như người “bình thường” (mặc dù lúc đó Steve cũng không bình thường…

Leave a Comment
Back To Top