Skip to content →

9

Viết nhiều luôn khiến mình thấy bất an, và bản thân trở nên đáng ghét như một con bé nói nhiều. Nhưng ngoài viết ra thì mình chẳng còn khả năng nào khác.

1. Đọc sách. Nhạc nhẽo, phim ảnh, kinh Phật, nói xấu Việt Nam, chén dĩa khua, yêu cầu bất ngờ. Mình ức chế. Sách thì bị hiếp dâm.

2. Hôm nay mình không khóc, vì chả việc quái gì phải khóc. Mình chỉ khóc vì 2 người: người cho mình yêu thương và người cho mình vật chất. Sắp chuyển nhà rồi. Mà mình biết cái bản mặt phẳng như gương của mình là thứ dễ làm người ta sôi máu nhất. Những lúc mình bình tĩnh mà người ta sôi máu, mình thấy rất là khoái cảm. Hơi đắng như rượu nhưng nhâm nhi được

3. Trăng tròn, chắc vì thế nên nhu cầu được cô đơn của mình tăng cao. Có những ngày chỉ muốn sống và hít thở, nói vài câu để thông báo cho thế giới biết là mình vẫn còn tồn tại.

4. Thương anh. Tối qua anh phải thức tới 4 rưỡi vì mình giở chứng. Tại mình trẻ con quá. Hứa sẽ không như vậy nữa. Mình không muốn ảnh hưởng đến ai, nhất là người mình yêu rất nhiều.

5. Mai có lương. Hôm nay nhịn ăn sáng rồi tự thưởng cho mình một ly cafe. Ngồi cafe một mình ngắm gái thật thích. Dạo này hè, da mặt bị xấu, dung nhan tàn tạ đi nhiều phần. Chán.

6. Sáng viết mail chúc mừng sinh nhật thầy. Tự dưng nhớ đến anh Hưng. Đàn ông Bạch Dương đến tuổi trưởng thành đều hay ho. Hơn mình 10 tuổi. Mình đơn phương anh 6 tháng xong thì anh lấy vợ, lấy vợ 3 tháng thì anh đi du học Mỹ. 1 năm sau cu Beer ra đời. Thằng nhóc đẹp trai y chang bố nó.

Đùa chứ, đó là ngưỡng mộ, không phải đơn phương xD

7. Mình muốn sắp xếp đi làm thêm chiều t6. Chị Vân và chị Hương làm được mà, mình chỉ bị tội lười.

Có lẽ chuyển nhà xong mình sẽ xin chú làm thêm. Lúc đó có thể thức khuya học bài và muốn ngủ giờ nào cũng được.

8. Anh đang làm gì nhỉ? Làm gì cũng được, mong là anh thấy vui.

9. Lại nhớ thầy. Lúc mình vào lớp 10, mình 16, thầy 36. Giờ thầy đã 41.

Cảm thức về cái chết đến với mình vào năm 18 tuổi. Trời biết những ngày trước 18 mình đã khóc nhiều và hoảng loạn thế nào. Lúc đó Sói thật tốt với mình.”Em ngủ ngoan, anh sẽ bảo vệ những giấc mơ của em cho đến khi em tròn 18. Sau đó thì em phải lớn thôi.”

Đến giờ Sói vẫn tốt như thế, như anh già Noel vậy. Ông anh tốt nhất mình có được. Vì sao mẹ ghẻ của mình vẫn không thích Sói nhỉ?

“Anh không quan tâm Trung Quốc Việt Nam có chuyện gì. Giờ anh đang tìm hiểu nguồn gốc của cái lưới B40.”

Là vậy đó. Nhưng nếu Trung Quốc làm gì Việt Nam, ổng sẽ là thằng cầm súng tung-tăng ra trận. Song Ngư điển hình.

Xữ Nữ không thích trai Song Ngư chăng?

Rio Lam Signature

Subscribe This Blog

Published in Ghi Chép

Comments

  1. có quá nhiều đồng cảm với những suy tư này, hic

What's on your mind?

This site uses Akismet to reduce spam. Learn how your comment data is processed.

Back To Top
%d bloggers like this: